ĐỜI SỐNG THÁNH GIẢ HUYNH TRƯỞNG GĐPT Như mây trời nhẹ trôi giữa biển đời sinh diệt – trong dòng ảo hoá vô cùng. Bồ tát tại gia Huynh Trưởng GĐPT an n
ĐỜI SỐNG THÁNH GIẢ HUYNH TRƯỞNG GĐPT
Như mây trời nhẹ trôi giữa biển đời sinh diệt – trong dòng ảo hoá vô cùng. Bồ tát tại gia Huynh Trưởng GĐPT an nhiên tự tại đi qua. Với tâm từ bi rộng lớn “Thượng cầu phật đạo, hạ hóa chúng sinh” bồ tát.
HTr thênh thang vượt qua dòng sóng biếc Đời sống của một thánh giả, là đời sống nhẹ nhàng thanh thoát. Với hạnh nguyện kỳ vĩ, bồ tát Htr nguyện nhập thế độ tha “Ngũ trược ác thế thệ tiên nhập”, nơi nào còn có một chúng sinh đau khổ, mặc dù nơi ấy dẫy đầy gian khó hiểm nguy, như một Phú Lâu Na – một Quán Thế Âm … tăng thân bồ tát Htr, với tấm lòng mẫn ái như người mẹ hiền, từ bi – vị tha – vô ngã, bát ngát không biên giới, vào nơi cùng khốn ác trược, thị hiện mọi phương tiện diệu thủ, nghìn mắt – nghìn tay, rộng mở thương yêu đón nhận mọi mảnh đời lăn lóc mà độ tận
Ngoài kia, dù biển đời có dậy sóng khổ đau, nhưng nội tâm của thánh giả HTr PT vẫn tĩnh tại an bình. Cái tĩnh tại được suy nghiệm – chắc lọc từ vô vàn vọng thức. Cuộc mua bán nghiệp duyên thiện ác của hàng phàm phu với cái giá phải trả là lo âu và sợ hãi. Thượng sĩ bồ tát Htr liễu ngộ thực tướng, đã biết dừng lại, không lăn quay theo vòng quán tính nhân duyên. Nhân dứt thì duyên không sinh, duyên không sinh thì quả không tồn tại. Nhân quả chỉ là bóng dáng của bào ảnh, biết dừng lại là bóng không theo
Bởi vì mù quáng ùa theo, buông thả cho thị dục cám dỗ – điều khiển, để rồi con người trần tục gục đầu trước khổ đau. Cuộc đời đâu phải là trái đắng, mà chính chúng ta đã mang đau khổ vào đời. Chỉ vì một niệm vô minh khởi lên, mà nỡ đành ngủ quên trên thân phận bé mọn lấm lem tanh tưởi, để rồi ngồi ỳ than khóc cái thể vóc mục rửa giả tạm cuộc đời. Như một chú cún con, mãi mê say sưa gậm nhấm khúc xương khô thừa mứa nhạt nhẽo vô vị, mà người chủ thương hại vứt cho khi thấy nó cứ mãi cúi đầu, ngoe ngoảy cái đuôi, biểu lộ sự trung thành – ngoan đạo một cách cuồng tín. Htr PT chân chánh, không thể buông mình như một khách lữ hành, cứ dong ruỗi kiếm tìm, đuổi bắt cái bóng nắng trên đường dài mệt nhoài một cách vô vọng
Tỉnh thức, đây là giờ phút trọng đại mà từ Vườn Nai đức Phật đã diễn bày tứ thánh đế. Chính mỗi nhân giả phải tự mĩm cười khi thấy từ tay đức từ phụ nở đoá sen thơm. Phải nhanh chóng cởi bỏ lớp áo phàm phu để hãnh tiến bước vào đời sống thánh giả, thể nhập pháp giới, thị hiện độ sinh
HTr PT thảnh thơi giữa cuộc trần ai ganh đua nhốn nháo. Danh lợi như mây ngàn, tiền tài là bèo bọt, sắc đẹp như đoá phù dung, một mai rồi cũng tàn phai cuốn trôi qua ghềnh sóng khổ. Trăm năm qua dòng sinh tử, sự sống cứ mãi âm thầm chuyển động qua từng sát na vô thường, khó có ai làm chủ được chính mình. Kẻ phàm phu thì cứ trượt dài theo vòng quán tính duyên sinh mãi miết. Nhưng bậc thánh giả thì biết dừng lại bên bờ sinh diệt, đi lên bằng nguyện lực, chứng ngộ lý duyên sinh, thảnh thơi nhẹ nhàng như cánh nhạn giữa trời không, để rồi đáp cánh bình yên không vương dấu tích.
Người HTr PT, là một chiến sĩ trên mặt trận tâm linh. Giữa đời thường, là một cuộc chiến dẫy đầy gian nan thử thách. HTr PT dõng mãnh dùng tuệ kiếm, chiến thắng nội ma – ngoại chướng. Mong cầu tu học, thấu triệt vô thượng phật pháp, tìm ra một hướng đi trong sáng đích thực, không những để tự giải thoát vượt qua vũng xoáy áp bức nghiệt ngã, hướng đến thực hành chí nguyện đại thừa cao cả, gánh vác sứ mệnh lớn lao, sẵn sàng xả bỏ thân mạng vì sự tồn tại của chánh pháp, của tổ chức GĐPTVN và vì lợi ích thiết thực cho thế hệ mai sau.
HTr PT là một nghệ sĩ, biết rung cảm trong từng mỗi suy tư, sáng tạo nên những tác phẩm nghệ thuật, đáp ứng trọn vẹn những khát khao từ nét đẹp tâm linh thanh thoát. Cái kỳ diệu của thiện sĩ tri thức HTr PT, là với niềm tin vững chắc vào đời không một chút run lòng, mỗi bước đi qua là vươn tới mục đích tối thượng, phát khởi tâm nguyện bồ đề, lập hạnh bồ tát đạo, quyết định hình thành tài năng – đức độ bằng những sinh hoạt phật sự đích thực.
Người HTr là một kỹ sư tâm hồn, thành toàn tâm nguyện, xây dựng hoàn chỉnh những công trình cho tuổi trẻ VN. Người Htr phải là một tấm gương sáng, bởi vì các em là mặt sau của chính mình, để từ đó cho ra lò những sản phẩm giáo dục có chất lựng, làm nảy sinh rộ nở những đoá Ưu đàm thắm đượm nụ cười nở hoa từ mỗi đoàn sinh PT mà mình đang phụ trách, góp phần phụng sự có lợi ích thiết thực cho dân tộc, chuyển hoá xã hội, vững chãi ngôi nhà lam sáng toả.
Từ dòng Ni Liên Thuyền, ánh sao mai lóe lên bừng sáng, đức Phật đã dũng mãnh dập tắt phiền não, xua tan vô minh, khai thị tuệ giác sau bốn mươi chín ngày đêm ròng rã hành thiền. HTr PT là một thiền sinh đang hành thiền bên dòng sinh diệt, dưới ánh nắng nghiệt ngã của thời gian. Bồ tát tại gia Htr PT thực chứng vô thường, chỉ còn tồn tại cái thể tánh thường hằng, nhập thế vào đời độ tận chúng sinh. Cái trọng trách mà đời sống thánh giả luôn luôn ấp ủ, là đem đạo vào đời – phật hoá xã hội – tịnh độ nhân gian.
“Giữa biển trần dậy sóng
“Cởi bè lau ra khơi
“Ai hay lam toả ngát
“Sen nở giữa lòng đời!”
Phan Văn Huy Tâm
COMMENTS